Duong Quach

Chuyện bia Saigon

Phan Thủy
Vẽ lụa trên trời
Khi xưa anh nói yêu em
Trầu cau không dạm ai thèm theo anh
Tình anh mây vẽ mong manh
Dẫu vờn rất đẹp cũng... tranh da trời

Bây giờ gừng muối của người
Tay tôi đã nhận, một đời phải đi
Van anh đừng thở than chi
Bức tranh đã ngắm dễ gì tôi quên

Thôi anh! Kiếp khác tôi đền!
Trầu cau anh nhớ mới nên vợ chồng
Lụa trời chớ vẽ mây không
Vẽ thêm Tơ, Nguyệt chỉ hồng mới se.

Lời trần tình
Hổm rày nhớ giọng khế chanh
Em ơi đừng nỡ giận anh suốt đời
Hứa rằng chỉ một lần thôi
Không thương ai dám tơi bời với nhau

Nếu em lòng vẫn còn đau
Thì thân này nạp mau mau bắt đền
Tim anh đòi cắm mũi tên
Cho anh oằn oại, la rên suốt ngày

Lạ lùng con gái thời nay
Chỉ khác Đắc Kỷ mười hai đuôi chồn
Xạ hương phảng phất trong hồn
Bảo sao quân tử chẳng nôn giựt giành.

Giận lẫy
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường

Nằm chung thì bảo chật giường
Nằm riêng lại bảo... tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo tào lao
Đứng đắn lại bảo người sao hững hờ

Khù khờ thì bảo trai tơ
Khôn lanh thì bảo... hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.

Chuyện vui chẳng nhân dịp gì hết gửi tặng thằng bạn thân!

Có một anh tướng cao lắm, cỡ hai thước... vạt bớt gần bốn tấc, dáng Hai Lúa nhưng hổng phải Hai Lúa mà là Ba Khía cà khịa, tiền đầy túi, tình tràn tim, khuôn mặt hớn hở nhưng có vẻ lấm la lấm lét, dòm trước ngó sau, từ từ, chậm rãi bước vô quán cà phê đèn mờ bán bia ôm "Biển Tình"... Vừa ngồi xuống bàn chưa kịp thở hổn hển và hết run thì một cô tiếp thị bia Tiger xinh như mộng mặc váy khá ngắn bước đến gần nhìn anh với ánh mắt đắm đuối: "Anh uống bia Tiger dùm em đi anh. Bia tình yêu đó."

Anh ta hỏi: "Tại sao lại là bia tình yêu?"

Cô gái: "Thì anh hãy giải mã chữ Tiger đi. Tình Iêu Giết Em Rồi."

Anh ta: "À vậy hả? Thôi đi em! Tình yêu của em bạo lực quá."

Tức thì một người đẹp khác bước đến thế chỗ: "Vậy thì anh uống bia của em đi, San Miguel đó. Em sẽ nhớ anh suốt đời. Khi nào quán vắng anh thì em lại thẫn thờ... Sao Anh Nhớ Mà Ít Ghé Uống, Em Lo."

Anh ta: "Ồ không đâu, anh chỉ là khách qua đường thôi."

Như thấy phương thức tiếp thị của hai cô kia chưa được ấn tượng, người đẹp thứ ba bước lên vừa đá lông nheo vừa thỏ thẻ: "Anh hãy uống Carlsberg đi, bia này mới là sành điệu đó. Anh uống xong thì Cho Anh Ráng Lấy Sức Bế Em Ra Giường."

Quá kinh hãi, mồ hôi đầm đìa nhưng anh ta cũng trấn tĩnh lắc đầu: "Uống xong thì anh say mất tiêu rồi, còn sức nữa đâu em."

Cô tiếp thị thứ tư bèn bước lên ra chiêu cuối cùng hy vọng sẽ quật ngã được trái tim sắt đá của anh này: "Vậy thì chỉ có Heineken thôi. Anh uống xuôi hay ngược gì cũng được, cũng là tình yêu trọn vẹn cả. Hôn Em Ít Nên Em Khều, Em Nhéo... hay ngược lại là Nếu Em Khôn Em Nằm Im Em Hưởng."

Anh ta lắc đầu quầy quậy: "Thôi xin lỗi mấy em, tình yêu của mấy em sao mà sành điệu quá, anh chỉ uống Saigon thôi."

Đến lúc này thì cả bốn cô tiếp thị đều ngạc nhiên: "Trời! Sao anh lại uống bia đó?"

Anh ta: "Ồ, đây mới chính là tình yêu thiêng liêng của anh đó." Anh ta bèn chỉ vào chiếc nhẫn trên tay: "Số Anh Iêu Gái Ở Nhà."

Dạo này "Gái Ở Nhà" khỏe hông, mậy? Cho anh gửi lời hỏi thăm nhé!

Nguồn thơ: ST
Chuyen bia Saigon

0 Nhận xét